Thứ Ba, 17 tháng 8, 2010

Thơ Trần Anh Dũng

BIỂN ƠI!

Theo em ra biển dạo chơi
Hỏi xem nước có gặp trời được chăng?

Kìa trông con sóng tần ngần
Cứ xô bờ mãi mà không chịu rời
Cứ đòi ở lại ham chơi
Mải mê tìm dấu chân người ngày xưa

Kìa trông gió hát nắng trưa
Cồn cào cát trắng, say sưa liễu ngàn
Em về gói giấc mơ hoang
Trong tà xiêm mỏng bàng hoàng ngủ quên

Còn đâu một thưở vẹn nguyên
Ngô nghê áo mớ làm duyên bốn mùa
Để anh mòn lối cỏ trưa
Trồng chân đợi nắng chờ mưa một đời

Theo em ra biển dạo chơi
Mới hay nước chẳng gặp trời được đâu
Thôi thì về lại với nhau
Quay xòe xanh áo giữa màu vàng trăng!


Tam Kỳ, 18/8/2010
TAD

Thứ Tư, 4 tháng 8, 2010

Lời cảm ơn của Ngày Đoàn Tụ

Chúng tôi đã thật sự xúc động và có cảm giác khó tả khi nhận được những bức ảnh quý giá từ các bạn. Những bức ảnh dường như còn nguyên vẹn thể hiện sự nâng nui, yêu mến với những tình cảm thân thương, chân tình của chúng ta.
Ngày Đoàn Tụ xin chân thành cảm ơn các bạn Hồ Thị Đào, V/c Nguyễn Thị Truyền - Nguyễn Quý, Ngô Văn Minh đã cộng tác, gửi ảnh cho chúng tôi.
Mời các bạn sang bên Kỹ Niệm Xưa để xem những bức ảnh đẹp bất ngờ này nhé!
Xin chân thành cảm ơn!
NĐT

Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

PHỐ HUẾ

Mình cũng có một bài thơ về Huế khi đưa em trai ra thi xứ Huế nhớ chuyến đi Huế của năm anh em sư phạn cùng bạn Phan Văn Liêm.

PHỐ HUẾ

Phố Huế thủa tôi còn nhỏ tuổi.
Đường Kinh đô áo trắng bay nhiều
Hương Giang chầm chậm chiều sương khói
Vân Lâu buồn bến vắng cô liêu.

Khi xa Huế tôi mơ hoài Vĩ Dạ
Khóm trúc la đà bến hắt hiu
Linh Mụ chùa nghiêng hồn cổ kính
Mây chùng in đáy nước xanh veo


Mười năm xa Huế tôi còn nhớ
Lăng tẩm uy nghiêm tím bóng chiều
Nhịp chèo khua tiếng hò mái đẫy
Tóc lùa gió rối dáng xiêu xiêu

Em tôi giờ lại ra phố Huế
Biết gửi gì cho hết tiếng yêu

Thứ Hai, 2 tháng 8, 2010

BÀI THƠ THÔN VỸ


(Để nhớ về nhà thơ Hàn Mặc Tử
đang yên nghĩ tại Quy Nhơn)
Buổi chiều nay tôi về chơi thôn Vỹ
Nhưng vắng rồi bóng dáng Người xưa,
Chỉ còn đây đôi tàu cau vương nắng,
Và gió ru trên những ngọn dừa.
Vẫn là em trên cầu tre giặt áo,
Lá trúc che nghiêng mặt chữ điền,
Mái tóc đen như làn suối mãnh,
Chảy êm đềm giấu nụ cười duyên;
Vẫn còn đây - bãi cát vàng vẫn mịn,
Lúa vẫn xanh, ngô vẫn phất cờ,
Vẫn "chị ấy" năm nay gánh thóc,
E ấp nhìn sau nón bài thơ.
Buổi chiều nay,
Mùi bùn non ngây ngây trong ngõ vắng,
Gió đưa hương thoang thoảng giữa đồng quê,
Chiều thôn Vỹ sao mà thơ mộng thế!
Hỡi Người xưa sao chẳng quay về?
Hỡi Nhà thơ - Nhà thơ của Huế,
Đã yên nằm nghe lá cây reo,
Nghe biển xanh quanh năm sóng vỗ,
Có mang hình ảnh Vỹ cùng theo?
(Một buổi chiều cùng N.H.T.E dạo chơi thôn Vỹ, 1984)