Thứ Ba, 27 tháng 7, 2010

Chuyện ngụ ngôn hiện đại

CHUYỆN THỎ VÀ GẤU

Thân tặng LSU và NVM

Một hôm, thỏ lặn lội đến thăm nhà gấu. Mời thỏ vào nhà, khui mấy chai bia La-ru, gấu thong thả hỏi:
- Tình hình thơi sự gần đây có gì mới không, hỡi nhà thông thái?
- Có đấy! Tôi cũng tìm đến bác với chủ đích đàm đạo về vấn để này.
- Có nghiêm trọng lắm không? Buồn hay vui?
- Cũng không thể gọi là nghiêm trọng. Cũng có kẻ vui, có người buồn. Lẽ đời là thế, gấu ơi!
- Tôi đang dõng cái tai gấu lên nghe đây. Ông học tập ở đâu cái kiểu vòng vo như vậy?
- Ông có nhớ mấy đám rau rừng ở vùng mình không, có người hái trộm rồi đó!
- À, xem trên blog tôi có biết .Tôi cũng đang tức anh ách trong bụng đây này - Vừa nói, gấu vừa mở cái bụng tròn quay ra cho thỏ xoa bóp - Cái thằng cóc đen đó thật táo tợn, nó dám ăn trộm rau rừng ở miệt Phê-son của nhà Vê-hô là lãnh địa của tôi. Tôi biết nhưng chưa bắt tận tay, day tận mặt nó ra nên đành ngậm bồ hòn làm ngọt ông bạn thân à!
- Ủa, có cái đám rau rừng đó nữa à? Tôi thì tôi không nghĩ vậy. Ban đầu tôi cũng tức như ông. Tôi nghĩ nó ăn trộm rau rừng trên miệt Ti-chu của nhà Be-tra ở quê tôi nên tôi tức lắm. Thiên hạ đều khen tôi lanh như thỏ mà lại để hắn hớt tay trên thì ai mà không tức!
- Thôi đành ru lòng mình vậy ông à! Dù sao hắn cũng là bạn của mình!
- Bạn gì nó nữa hở ông! Bạn sao hắn không rủ mình cùng đi ăn trộm với mà lén lút đi một mình.
- Nhưng mà cuối cùng thì ông phát hiện ra được cái gì? Uống một hớp nữa rồi kể nào! - Gấu vỗ bụng cười khề khề - Rau rừng thì tụi mình ai chả thích ông nhỉ?
- Nó ăn trộm rau rừng của ả bướm vàng ở xứ Ca-lu-cha mới tức chứ. Buồn cười là thằng ăn trộm và kẻ mất của lại thông đồng với nhau hái hết nguyên một vạt rau lớn của tụi mình!
- Vậy à? Thế thì để hôm nào tôi phone cho bướm vàng, hỏi vườn nhà nó còn nhiều rau không, tụi mình kéo nhau ra ăn trộm một bữa nhé!
- Vậy là ngéo tay nhé! Có dám thề, dám hứa, dám đảm bảo với thỏ hay không nào?
- Nhưng mình có nên rủ cái thằng cóc đen xấu xí đó đi không nhỉ?
- Nó trộm rồi, chắc là nó không ăn nữa đâu. Thôi thì chỗ bạn bè, mình rủ nó đi luôn một thể nhé!
Thỏ ôm lấy vai gấu, rưng rức chia tay, cả hai cùng ngâm nga câu hát: “Được ăn rau rừng em hái/ cho thèm cả một đời tôi…”

Ngày Đoàn Tụ nối dài


Kỳ 2: CHUYỆN VỀ BỬU KHÁNH VÀ ANH DŨNG

Nguyễn Bửu Khánh và Trần Anh Dũng vừa có duyên và cũng vừa có nợ với nhau. Nếu bảo hai anh chàng này rất yêu thương nhau thì cũng đúng mà bảo họ rất ghét nhau thì cũng phải. Họ trái nhau nhiều cái: Khánh nhanh nhẹn, tháo vát luôn đi trước, đón đầu; còn Trần Anh Dũng thì chậm chạp, cù mì ai chọc ghẹo cũng cười khì khì cho qua chuyện. Được cái, cả hai đều chân tình, không để bụng để dạ, sẵn sàng “ủng” khi người kia “hô”.
Sau Ngày Đoàn Tụ, Anh Dũng dạy xong ở Đồng Tháp rồi dạy tiếp Nha Trang, “tân-bo” Sài Gòn một đêm, Khánh ra tận bến xe đón. Vừa gặp bạn chí thân, hắn đã hặc:
- Mày đưa tao 500 ngàn bao giờ mà lại phao lên blog?
Anh Dũng tỉnh khô vờ như không biết gì:
- Tao có biết gì đâu, mày kể nghe!
- Thì trong chuyện “Thằng câu trộm cá” có nói: “Trong cơm sung sướng, AD vui vẻ rút ngay năm trăm đưa tận tay BK (có lẽ sau nầy hắn sẽ mất ngủ mấy đêm vì tiếc tiền)" thì không tao và mày thì còn ai?
- Thôi đi bạn chí thân à! K thì có cả trăm ngàn K: Khôi, Khiêm, Khải, Khả rồi Khù, Khờ, Khùng, Khía chứ riêng gì cái tên Khánh hay ho của mày đâu?
- Nhưng cả C5A9 đang nháo nhào đồn đãi rằng tao lấy 500 ngàn của mày! Thậm chí vợ tao còn bảo: “Anh lo mà dè xẻn, dành dụm tiền gửi trả lại cho anh Dũng” đó kìa!
- Thôi thì thế gian ganh ghét nhưng anh em mình yêu thương nhau là được!
- Yêu thương cái con khỉ!
Gây nhau vậy nhưng rồi Khánh cũng đưa Dũng về nhà kêu Trâm Em xuống nhậu hết sạch một thùng “ken”.
Tối hôm đó, trong lúc hứng chí, Trâm Em lỡ miệng: “Trưa mai, tôi mời hai ông, ba anh em mình nhậu một bữa”. Sẵn máu thèm ăn và ham nhậu nhẹc, không ai bảo ai sáng hôm sau cả hai cùng dậy rất sớm. Dũng hỏi Khánh cũng là để tự chữa thẹn:
- Khi hôm có xem đá bóng trận hai không mà dậy sớm dzữ dzậy?
- Ừa mình bị bệnh mất ngủ kinh niên nên dậy sớm lắm. Bạn có ngủ ngon không?
- Tôi cũng thao thức hoài, lạ nhà, lạ giường khó ngủ quá!
Khánh đi guốc trong bụng cái thằng bạn ăn bờ ngủ bụi này rồi nhưng cũng vờ im lặng gật đầu.
Không biết có kịp đánh răng, rửa mặt hay không mà hai anh chàng kéo nhau đi sớm lắm. Ăn mai, cà phê xong, Dũng bảo:
- Có lẽ mình nên về nhà ngủ một giấc.
- Sao lại về nhà? Ở đây chơi rồi đi gặp Trâm Em luôn.
- Trâm Em hẹn mấy giờ thì bắt đầu nhỉ?
- Mười một rưỡi!
- Trời ơi! Giờ mới tám giờ mà!
- Thì chỉ còn ba tiếng rưỡi nữa chứ mấy mà. Họ đợi nhau cả đời còn được nữa là!
Hôm đó cả hai phải trả thêm tiền trà. Và cũng không ai bảo ai, cứ ngồi nhìn chằm chằm cái đồng hồ treo tường ở quán.
Hai anh chàng đợi tiếp Trâm Em ở nhà hàng đâu chừng nửa tiếng thì anh chàng bác sĩ đến.
- Sao lại ngồi đó? Vào phía bên này!
- Bên này mát và thoáng hơn mà.
- Mình chỉ ăn trưa thôi. Gian buffet ở bên này. Ăn kiểu này no lắm!
Cả hai lủi thủi sang chọn món ăn, tranh thủ cạn được mỗi người hai ly vang đỏ rồi lặng lẻ ra về buồn như bị vợ đuổi.

Chủ Nhật, 25 tháng 7, 2010

Về chuyến đi Thăng Bình

Thưa các bạn!
Theo sáng kiến của các bạn C5A9 Tiên Phước mà chủ xướng là bạn Huỳnh Thị Vũ, nhóm C5A9 chúng tôi đã vội vàng thành lập và có chuyến đi thăm Thăng Bình thú vị. Các bạn đã hẹn nhau xuất phát tại thành phố Tam Kỳ. Các bạn Huỳnh Thị Vũ, Lê Thị Liên, Võ Công Thành từ Tiên Phước đã đã hẹn gặp các bạn Phan Văn Liêm, Nguyễn Thị Cúc, vợ chồng Phạm Thị Ngọc Lan và Trần Anh Dũng tại cafe Trà Mai Hạc để cùng ra quân. Điều bất ngờ là trưởng ban ban tổ chức Ngày Đoàn Tụ VI Hồ Thị Đào cũng kịp thời nắm bắt thông tin và có mặt với sự hộ tống của Ts Ngô Văn Minh. Điều đáng tiếc là vì lý do gia đình và công tác bạn Ngô Văn Minh và anh Nguyễn Tiến (phu quân Huỳnh Vũ) đã không thể tham gia chuyến đi cùng sự vắng mặt của của các bạn Phan Thanh Tiến, Lê Song Uyên, Kiều Hùng, Nguyễn Quốc Việt như đã hẹn trước. Chuyến đi xuất phát lúc lúc 8 giờ với đôi chút trục trặc.
Do thông tin không đồng nhất, nên nhóm đi trước thẳng tiên đến nhà bạn Trương Thị Lành (Bình Triều) còn nhóm đi sau là vợ chồng Ngọc Lan lại "đánh" vào nhà Nguyễn Quý. Vì thế, nhóm của Vũ khi vừa đến nhà Lành (với sự đón tiếp của Lành và bạn Phan Thị Bé) uống vài hớp nước ... khoáng đã vội vã khăn gói, đồ đạc quay về Nguyễn Quý. Trần Anh Dũng đèo Hồ Thị Đào với chiếc xe city cà tàng đã phải dừng lại sửa chửa hai ba lần dưới cái nắng chói chang của xứ cát Thăng Bình. Thật thương cho vị nữ trưởng ban! Mệt nhọc, nhưng rồi gần 12 giờ trưa, cả nhóm cũng đã có mặt tại nhà Nguyễn Quý trong sự rôm rả của niềm vui họp mặt. ăn uống và tâm sự say mê nên cả nhóm đành cáo lỗi không đến được nhà Phan Thị Bé và các bạn khác trong cảm xúc vui mừng và bịn rịn. Chia tay, các bạn Tiên Phước lại ra về còn nhóm C5A9 Tam Kỳ đưa "Bà chúa đảo" về thăm và ăn tối tại nhà Phan Văn Liêm và Phạm Thị Ngọc Lan trong ngập tràn cảm xúc.
Chúng tôi xin giới thiệu hình ảnh chuyến đi khá thành công trong video clip mang "Chuyên đi Thăng Bình" trên nền bài hát Thăng Bình hai tiếng ru nôi do ca sĩ Hoàng Vi trình bày.



Slde:

Thứ Ba, 20 tháng 7, 2010

THÔNG BÁO MỞ CHUYÊN MỤC MỚI

Thưa các bạn, theo sáng kiến của các bạn Nguyễn Thị Bảo Trân và Nguyễn Hữu Trâm Em, chúng tôi xin xin phép được mở một chuyên mục mới nhằm lưu giữ lại những kĩ niệm (ảnh cũ, lưu bút của khóa mình). Nói thật với các bạn rằng: Hihihi, có những điều trước đây cần giữ kín nhưng giờ cũng nên "lần đầu" công bố với bạn bè. Nào mời các bạn vào xem. Xem thử trong đó có mình không!? Và... nhớ lại mình có còn lưu giữ tấm hình nào không. hãy bằng một cách nào đó ít trầy sướt nhất, hãy gởi đến bạn Trần Anh Dũng theo địa chỉ: TAD - Khoa Toán Tin trường Đại học Quảng Nam. ĐIện thoại: 0905713106 nhé!

Để xem ảnh, mời bạn click vào đây

Thứ Sáu, 16 tháng 7, 2010

Về chuyến đi Tiên Phước

Nhận được quyền đăng cai tổ chức Ngày Đoàn Tụ 2012 tại thành phố Hội An, đại diện ban tổ chức - Hồ Thị Đào đã bắt đầu chiến dịch vận động Ngày Đoàn Tụ lần VI bằng chuyến đi thăm Tiên Phước vào ngày 12/7/2010. Chuyến đi Tiên Phước của Hồ Thị Đào cùng hai trợ lý Nguyễn Quý và Trần Anh Dũng đã được sự đón tiếp nồng nhiệt của bạn bè Tiên Phước. Đoàn đã ghé thăm gia đình các bạn: Võ Thị Lệ, Trương Thị Lành, Trương Thị Ban, Võ Thị Kim Cẩm, Nguyễn Xuân Vinh, Nguyễn Thị Ngôn, Huỳnh Thị Thanh Tâm, Huỳnh Thị Vũ, Phạm Thị Liên, Nguyễn Thị Trúc Mai, Nguyễn Phước Vinh, Lê Trần Mộng Ngọc và Lê Thị Liên. Điều cảm động và sung sướng nhất là đi đến đâu, nhưng người thân trong gia đình đều vui mừng, nồng nhiệt và khuyến khích việc tổ chức Ngày Đoàn Tụ sắp tới. Sáng ngày 13/7 đoàn đã đến dâng hương chí sĩ Huỳnh Thúc Kháng với sự đón tiếp nồng hậu của gia đình (cũng chính là anh chị Tâm - Nghiễm). Hồ Thị Đào và hai đồng sự chia tay Tiên Phước vào chiều ngày 13/7 và tiếp tục đi thăm Hiệp Đức với chuyên làm khách gia đình Lê Song Uyên. Theo nguồn tin riêng của cenamachin.blogspot, theo dự kiến của "Bà chúa đảo", BTC Ngày Đoàn Tụ sẽ tổ chức tiếp các chuyến thăm các huyện mà điểm đến tiếp theo sẽ là Huyện Đại Lộc vào mùa hè năm tới - 2011. Chúng tôi xin phép được chuyển tải đến các bạn hình ảnh của chuyến đi qua video clip trên nền bài hát Cho dù có đi nơi đâu - Nhạc và lời Thế Hiễn với phần trình bày của ca sĩ trẻ Thanh Tuyền.




Chủ Nhật, 11 tháng 7, 2010

Thơ Trần Anh Dũng

RAU RỪNG
Tặng ...

Được ăn rau rừng em hái
Cho thèm cả một đời tôi
Buổi chiều hiền như cỏ dại
Đợi nhau nóng cả chỗ ngồi

Hai sáu năm giờ gặp lại
Ngỡ ngàng nhìn lá vàng rơi
Thấy nắng in xiên chớn tóc
Biết nhau đã lắm tuổi rồi

Em bây giờ thành thiếu phụ
Tuổi xuân ở lại bên đồi
Tôi bây giờ thành lãng tử
Ôm đàn hát khúc phai phôi

Một mai khi em trở lại
Biết đâu tôi đã đi rồi
Nhớ hái trên ngàn mây trắng
Rau rừng đắp kín hồn tôi!

Tam Kỳ 10/7/2010
TAD

Thứ Bảy, 10 tháng 7, 2010

Cảm xúc Nguyễn Hữu Trâm Em



NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG


Chiều Sài Gòn mấy hôm nay mưa nhiều. Mưa giăng giăng khắp phố phường, cơn gió bất chợt se lạnh và bài hát “Nỗi nhớ mùa đông” văng vẳng, tôi lại bồn chồn nhớ những mùa đông năm xưa. Bài hát với giai điệu thật ngọt ngào, sâu lắng như đánh thức những mùa đông lãng quên. Những ký ức lại hiện ra, tôi lại nhớ “dòng sông đôi bờ cát trắng” của tuổi thơ, tiếng “chuông chiều xa vắng” ngân lên từ nhà thờ Phú Cam của thời sinh viên….

Bài hát đưa ta về quá khứ, những quá khứ thật ngọt ngào và hạnh phúc. Con người dù sống giữa hạnh phúc hiện tại vẫn luôn nhớ về hạnh phúc đã qua. Con người dù chấp nhận quẩn quanh với thực tại nhưng vẫn luôn khát khao được với tay để chạm vào quá khứ-một cánh cửa pha lê trong suốt của tiềm thức. Dù không gian vẫn còn đó nhưng thời gian đã thay đổi, con người vẫn không trở lại được chốn xưa.

Làm sao về được mùa đông
Dòng sông đôi bờ cát trắng
Làm sao về được mùa đông
Để nghe chuông chiều xa vắng

Khi không thể trở lại quá khứ, con người tự an ủi mình và chấp nhận thực tế:

Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa đông đã về...

Sài Gòn, 10/7/2010
NHTE

Thứ Năm, 8 tháng 7, 2010

Bài hát về Quảng Nam

Tình khúc Thu Bồn - Nhạc và lời: Phan Văn Minh

Thứ Tư, 7 tháng 7, 2010

Thơ Ngô Văn Minh


HUẾ VÀ EM

"Tạm biệt Huế với chiếc hôn tiễn biệt
Anh trở về hóa đá phía bên kia"
(Thu Bồn)

Em hỏi anh: Ai viết bài "Tạm biệt"
Để trở về hóa đá phía bên kia?
Nhà thơ ấy, giờ thế nào chẳng biết,
Chỉ riêng anh, hóa đá chính nơi này!
Họ vẫn còn diễm phúc được cầm tay,
Để dắt nhau thăm từng ngôi đền cổ,
Giữa hai ta chưa một lời để ngỏ,
Ánh mắt nhìn có nói hộ lòng nhau?
Hương giang xanh trôi chảy về đâu,
Thành quách cổ mà áo em vẫn trắng!
Vẫn giọng nói dịu dàng sâu lắng,
Ánh mắt nhìn mơ mộng, trầm tư,
Nắng Tràng Tiền gọi nón đề thơ,
Gió Vỹ Dạ mơn man bờ vai mịn,
Vẻ đẹp Huế khiến lòng anh xao xuyến,
Và cái nhìn cũng lắm duyên tư.
Huế là Em - Em là Huế, mộng mơ,
Là tất cả lời dân ca em hát,
Là tất cả khiến người lữ khách,
Để lòng mình hóa đá trước khi xa!
Huế, 1985
NVM

Thứ Hai, 5 tháng 7, 2010

Nghe nhạc tý

Nghe tý các bạn nhé. Chỉ là giải stress thôi mà.
Ca khúc: Nỗi nhớ mùa đông
Nhạc và lời: Phú Quang
Ca sĩ trình bày: Thu Phương



Lời bài hát:
Nỗi Nhớ Mùa Đông
Nhạc và lời: Phú Quang

Dường như ai đi ngang cửa,
Gió mùa đông bắc se lòng
Chút lá thu vàng đã rụng
Chiều nay cũng bỏ ta đi.
Nằm nghe xôn xao tiếng đời
Mà ngỡ ai đó nói cười
Bỗng nhớ cánh buồm xưa ấy
Giờ đây cũng bỏ ta đi.

Làm sao về được mùa đông
Dòng sông đôi bờ cát trắng
Làm sao về được mùa đông
Để nghe chuông chiều xa vắng
Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa đông đã về

Làm sao về được mùa đông
Dòng sông đôi bờ cát trắng
Làm sao về được mùa đông
Mùa thu cây cầu đã gãy
Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa đông đã về

Thứ Năm, 1 tháng 7, 2010

Thơ Nguyễn Hùng Tín

NHT trong NĐT  2011
Thưa các bạn, trong những số trước, chúng tôi đã có dịp giới thiệu đến các bạn tác phẩm văn: "Lá thư tình dang dỡ" của tác giả Nguyễn Hùng Tín. Lần nầy Hùng Tín sẽ đến với chúng ta với một gương mặt khác. Sẽ mềm mại hơn, ấm áp hơn - Một Nguyễn Hùng Tín nhà thơ! Mời các bạn đón đọc!
Thơ Hùng Tín không bay bướm, hào hoa như Bửu Khánh, không nồng nàn, quyến rũ như Nguyễn Văn Trung, không trí tuệ, đỏng đảnh như Ngô Văn Minh, cũng không kỹ lưỡng, khuôn phép như Trần Anh Dũng. Thơ anh ấy thật nhẹ nhàng, chân thật. Bằng tâm hồn rất dung dị của mình, anh đã biết chọn cách đi đến trái tim người đọc bằng con đường hiền hòa, đơn giản nhất. Hãy bắt đầu theo anh, ta cùng về lại thời quá vãng:
Mười năm thấm thoát trôi qua
Mười năm lá rụng vỡ òa reo vang
Nắng lùa gió cát chang chang
Hỏi ai còn nhớ "Trăng vàng Thanh Khê"?
Cái sự "vỡ òa" trong "gió cát chang chang đó" dường như mỗi ai cũng còn đang lưu giữ những kỹ niệm đẹp trong lòng. Với anh là cả một sự nổ lực, gọi là "những ngày thầy bạn" để mà "chung tài góp sức" lo cho ngày mai.
Tuy vậy, cuộc đời này không hề đơn giản như những gì chúng ta nghĩ thời "hai mươi tuổi" đó. Giờ cũng có người còn miệt mài với niềm say mê bục giảng nhưng cũng có người phải rẽ lối, đi theo hướng khác như anh nói về mình:
Hôm nay Tín đã "về vườn"
Nhưng hồn vẫn gửi giảng đường ngày xưa!
Đẹp quá phải không các bạn!

Dường như Hùng Tín của chúng ta đã dành riêng trong lòng mình một ngăn kéo cho sự hoài mong. Mỗi câu thơ anh đều lưu giữ những năm tháng cũ:
Cát trắng thông xanh sóng rì rào
Nhớ về nơi ấy biết làm sao
Trường xưa lớp cũ nay còn đó
Thấy bạn giờ đây biết nẻo nào

Cái thao thiếc u hoài trong lòng người xa xứ với những lận đận đời thường làm con người ta như chấp nhận bằng lòng với những gì mình có:
Tín giờ lận đận ở phương xa
Vợ bé con thơ với mẹ già
Năm tháng quẩn quanh chăm vườn tược
Tiết đổi mùa thay sống đủ vừa

Để những lúc buồn nhất, cô quạnh nhất, Hùng Tín lại nhớ đến chúng ta những người bạn Cê năm thuở còn chung học:
Nay gửi trong thư tình vạn dặm
Nhắn nhủ đôi lời tỏ viếng thăm
Xa cách ... thời gian ai còn nhớ
Chúng mình chung khối học Cê năm.


Trong bài viết này, chúng tôi trân trọng giới thiệu đến các bạn hai trong số những bài thơ của anh. Thơ của Hùng Tín - Một tân hồn thật đẹp.

NHỚ
Mười năm thấm thoắt trôi qua
Mười năm lá rụng vỡ òa reo vang
Nắng lùa gió cát chang chang
Hỏi ai còn nhớ "trăng vàng Thanh Khê"?
Những ngày thầy bạn say mê
Chung tài góp sức hướng về tương lai.
Bây giờ nơi ấy còn ai
Hay còn đọng lại những ngày tri âm
Xa xa vọng tiếng còi tầm
Não lòng, đứt ruột lặng thầm tiếc thương
Hôm nay Tín đã "về vườn"
Nhưng hồn vẫn gửi giảng đường ngày xưa
Đêm buồn trời đổ con mưa
Viết đôi câu chữ vẫn chư hết lời
Vài dòng tâm sự đầy vơi
Gửi thăm bè bạn khắp nơi xa gần.
NHT

NHẮN NHỦ

Cát trắng thông xanh sóng rì rào
Nhớ về nơi ấy biết làm sao
Trường xưa lớp cũ nay còn đó
Thấy bạn giờ đây biết nẻo nào

Tín giờ lận đận ở phương xa
Vợ bé con thơ với mẹ già
Năm tháng quẩn quanh chăm vườn tược
Tiết đổi mùa thay sống đủ vừa

Cái thuở mười năm còn vương vấn
Sách vở, bạn bè, phấn bảng đen
Giáo án từng đêm hằng thao thức
Gõ đầu lũ trẻ đã từng quen

Nay gửi trong thư tình vạn dặm
Nhắn nhủ đôi lời tỏ viếng thăm
Xa cách ... thời gian ai còn nhớ
Chúng mình chung khối học Cê năm.
NHT