Thứ Tư, 7 tháng 7, 2010

Thơ Ngô Văn Minh


HUẾ VÀ EM

"Tạm biệt Huế với chiếc hôn tiễn biệt
Anh trở về hóa đá phía bên kia"
(Thu Bồn)

Em hỏi anh: Ai viết bài "Tạm biệt"
Để trở về hóa đá phía bên kia?
Nhà thơ ấy, giờ thế nào chẳng biết,
Chỉ riêng anh, hóa đá chính nơi này!
Họ vẫn còn diễm phúc được cầm tay,
Để dắt nhau thăm từng ngôi đền cổ,
Giữa hai ta chưa một lời để ngỏ,
Ánh mắt nhìn có nói hộ lòng nhau?
Hương giang xanh trôi chảy về đâu,
Thành quách cổ mà áo em vẫn trắng!
Vẫn giọng nói dịu dàng sâu lắng,
Ánh mắt nhìn mơ mộng, trầm tư,
Nắng Tràng Tiền gọi nón đề thơ,
Gió Vỹ Dạ mơn man bờ vai mịn,
Vẻ đẹp Huế khiến lòng anh xao xuyến,
Và cái nhìn cũng lắm duyên tư.
Huế là Em - Em là Huế, mộng mơ,
Là tất cả lời dân ca em hát,
Là tất cả khiến người lữ khách,
Để lòng mình hóa đá trước khi xa!
Huế, 1985
NVM

3 nhận xét:

  1. Minh ơi, bài thơ hay thật. Dũng thích nhất câu này:
    "Hương giang xanh trôi chảy về đâu,
    Thành quách cổ mà áo em vẫn trắng!
    Vẫn giọng nói dịu dàng sâu lắng,
    Ánh mắt nhìn mơ mộng, trầm tư"
    Và đây nữa:
    "Huế là Em - Em là Huế, mộng mơ,
    Là tất cả lời dân ca em hát,
    Là tất cử khiến người lữ khách,
    Để lòng mình hóa đá trước khi xa!"
    Nhưng mà câu thứ ba trong khổ này bị gõ nhầm phải không bạn thân?

    Trả lờiXóa
  2. Đúng vậy, đó là từ "cả" chứ không phải "cử". Để mình sửa lại. Cám ơn bạn thật nhiều. lần trước mình có vào blog của lớp bài Về thăm thôn Vỹ, chẳng biết thế nào lại chẳng lên blog của lớp mà chỉ lưu vào blog cá nhân của mình. Mình nghĩ là với "quyền bính điều hiển blog to như quả núi" của cậu, cậu đã dẹp nó đi? - mặc dù nó không đến nỗi tệ. may mà lần này cậu vẫn giữ bài Huế và Em của mình trên blog của lớp!

    Trả lờiXóa
  3. Tớ tìm cách chỉnh sửa nhưng không được. Vậy cậu giúp chỉnh giùm từ "cử' thành "cả" cho mình với!

    Trả lờiXóa