Thứ Năm, 1 tháng 7, 2010

Thơ Nguyễn Hùng Tín

NHT trong NĐT  2011
Thưa các bạn, trong những số trước, chúng tôi đã có dịp giới thiệu đến các bạn tác phẩm văn: "Lá thư tình dang dỡ" của tác giả Nguyễn Hùng Tín. Lần nầy Hùng Tín sẽ đến với chúng ta với một gương mặt khác. Sẽ mềm mại hơn, ấm áp hơn - Một Nguyễn Hùng Tín nhà thơ! Mời các bạn đón đọc!
Thơ Hùng Tín không bay bướm, hào hoa như Bửu Khánh, không nồng nàn, quyến rũ như Nguyễn Văn Trung, không trí tuệ, đỏng đảnh như Ngô Văn Minh, cũng không kỹ lưỡng, khuôn phép như Trần Anh Dũng. Thơ anh ấy thật nhẹ nhàng, chân thật. Bằng tâm hồn rất dung dị của mình, anh đã biết chọn cách đi đến trái tim người đọc bằng con đường hiền hòa, đơn giản nhất. Hãy bắt đầu theo anh, ta cùng về lại thời quá vãng:
Mười năm thấm thoát trôi qua
Mười năm lá rụng vỡ òa reo vang
Nắng lùa gió cát chang chang
Hỏi ai còn nhớ "Trăng vàng Thanh Khê"?
Cái sự "vỡ òa" trong "gió cát chang chang đó" dường như mỗi ai cũng còn đang lưu giữ những kỹ niệm đẹp trong lòng. Với anh là cả một sự nổ lực, gọi là "những ngày thầy bạn" để mà "chung tài góp sức" lo cho ngày mai.
Tuy vậy, cuộc đời này không hề đơn giản như những gì chúng ta nghĩ thời "hai mươi tuổi" đó. Giờ cũng có người còn miệt mài với niềm say mê bục giảng nhưng cũng có người phải rẽ lối, đi theo hướng khác như anh nói về mình:
Hôm nay Tín đã "về vườn"
Nhưng hồn vẫn gửi giảng đường ngày xưa!
Đẹp quá phải không các bạn!

Dường như Hùng Tín của chúng ta đã dành riêng trong lòng mình một ngăn kéo cho sự hoài mong. Mỗi câu thơ anh đều lưu giữ những năm tháng cũ:
Cát trắng thông xanh sóng rì rào
Nhớ về nơi ấy biết làm sao
Trường xưa lớp cũ nay còn đó
Thấy bạn giờ đây biết nẻo nào

Cái thao thiếc u hoài trong lòng người xa xứ với những lận đận đời thường làm con người ta như chấp nhận bằng lòng với những gì mình có:
Tín giờ lận đận ở phương xa
Vợ bé con thơ với mẹ già
Năm tháng quẩn quanh chăm vườn tược
Tiết đổi mùa thay sống đủ vừa

Để những lúc buồn nhất, cô quạnh nhất, Hùng Tín lại nhớ đến chúng ta những người bạn Cê năm thuở còn chung học:
Nay gửi trong thư tình vạn dặm
Nhắn nhủ đôi lời tỏ viếng thăm
Xa cách ... thời gian ai còn nhớ
Chúng mình chung khối học Cê năm.


Trong bài viết này, chúng tôi trân trọng giới thiệu đến các bạn hai trong số những bài thơ của anh. Thơ của Hùng Tín - Một tân hồn thật đẹp.

NHỚ
Mười năm thấm thoắt trôi qua
Mười năm lá rụng vỡ òa reo vang
Nắng lùa gió cát chang chang
Hỏi ai còn nhớ "trăng vàng Thanh Khê"?
Những ngày thầy bạn say mê
Chung tài góp sức hướng về tương lai.
Bây giờ nơi ấy còn ai
Hay còn đọng lại những ngày tri âm
Xa xa vọng tiếng còi tầm
Não lòng, đứt ruột lặng thầm tiếc thương
Hôm nay Tín đã "về vườn"
Nhưng hồn vẫn gửi giảng đường ngày xưa
Đêm buồn trời đổ con mưa
Viết đôi câu chữ vẫn chư hết lời
Vài dòng tâm sự đầy vơi
Gửi thăm bè bạn khắp nơi xa gần.
NHT

NHẮN NHỦ

Cát trắng thông xanh sóng rì rào
Nhớ về nơi ấy biết làm sao
Trường xưa lớp cũ nay còn đó
Thấy bạn giờ đây biết nẻo nào

Tín giờ lận đận ở phương xa
Vợ bé con thơ với mẹ già
Năm tháng quẩn quanh chăm vườn tược
Tiết đổi mùa thay sống đủ vừa

Cái thuở mười năm còn vương vấn
Sách vở, bạn bè, phấn bảng đen
Giáo án từng đêm hằng thao thức
Gõ đầu lũ trẻ đã từng quen

Nay gửi trong thư tình vạn dặm
Nhắn nhủ đôi lời tỏ viếng thăm
Xa cách ... thời gian ai còn nhớ
Chúng mình chung khối học Cê năm.
NHT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét