Thứ Ba, 17 tháng 8, 2010

Thơ Trần Anh Dũng

BIỂN ƠI!

Theo em ra biển dạo chơi
Hỏi xem nước có gặp trời được chăng?

Kìa trông con sóng tần ngần
Cứ xô bờ mãi mà không chịu rời
Cứ đòi ở lại ham chơi
Mải mê tìm dấu chân người ngày xưa

Kìa trông gió hát nắng trưa
Cồn cào cát trắng, say sưa liễu ngàn
Em về gói giấc mơ hoang
Trong tà xiêm mỏng bàng hoàng ngủ quên

Còn đâu một thưở vẹn nguyên
Ngô nghê áo mớ làm duyên bốn mùa
Để anh mòn lối cỏ trưa
Trồng chân đợi nắng chờ mưa một đời

Theo em ra biển dạo chơi
Mới hay nước chẳng gặp trời được đâu
Thôi thì về lại với nhau
Quay xòe xanh áo giữa màu vàng trăng!


Tam Kỳ, 18/8/2010
TAD

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét